Ngày Nắng Nóng Với Bữa Trưa Bún Riêu Đặc Biệt
12h ngày 6/8/2024
Hôm nay, tôi vừa kết thúc công việc tại gần Hồ Ngọc Khánh, Hà Nội.
Nhìn đồng hồ đã gần 12h trưa, bụng bắt đầu réo gọi, tôi liền gọi điện cho vài người anh để rủ đi ăn trưa, tiện chia sẻ công việc.
Thường thì tôi hay tranh thủ giờ nghỉ trưa để gặp gỡ mọi người, vừa ăn uống vừa trò chuyện, đúng kiểu “một công đôi việc”.
Gọi điện cho hai người anh nhưng họ đều đã ăn trước rồi. Thế là tôi đành đi ăn một mình.
Tôi đi dọc ven bờ Hồ Ngọc Khánh, giữa trưa nắng nhưng con đường này rợp bóng cây xanh mát mẻ.
Khi đi ngang qua một quán bún riêu cua đậu – món mà tôi rất thích, tôi nghĩ bụng:
“Trời nắng nóng thế này, ăn món này cũng dễ chịu.”
Thế rồi, ý định ăn trưa của tôi trở nên chắc chắn hơn khi nghe bà chủ quán thân thiện chào mời:
“Vào ăn quà đi em ơi, vào ăn quà đi em ơi.”
Lúc đó tôi đã đi quá nửa quán vài mét, nhưng câu nói ấy khiến tôi dừng xe và quay lại 😀
Không gian quán nhỏ, chừng 20 mét vuông, có khoảng 5-7 bộ bàn ghế, không gian mở, không có điều hòa nên ăn cũng hơi nóng một chút.
Ngồi chờ khoảng 2 phút là có đồ ăn ngay, thật nhanh chóng dù quán tôi thấy cũng đang đông khách.
Tôi gọi món riêu cua đậu bò, có tí mắm tôm – khá ngon miệng. haha
Trong lúc ăn, tôi quan sát xung quanh quán. Bà chủ quán khoảng tầm 60 tuổi, tôi đoán vậy, vẫn ngồi cái ghế nhựa bên ngoài và thấy ai đi qua cũng chào mời:
“Ăn quà em ơi, ăn quà em ơi.” Vừa chào hàng, bà vừa chém gió với mấy bác cùng tuổi.
Rồi Một top khách mới vào – một bà mẹ và ba đứa trẻ chắc tầm đang học cấp 2.
Bà chủ quán nhanh nhẹn hỏi mẹ ăn gì, con ăn gì để phục vụ.
Thi thoảng bà lại đưa đẩy vài câu hỏi hài hước. Tôi không biết câu chuyện thế nào vì cũng đang ăn
Chỉ biết là hình như bà mẹ kia bảo đang bán nem phùng, bà chủ quán lại nói to với giọng điều hài hước:
“Món đấy cực ngon, tớ làm tí bia ăn nem phùng, mẹ quên đời luôn!” (vừa nói vừa cười)
Cả bà mẹ và mấy đứa trẻ cười vui vẻ lúc đó 😀
Bà chủ vừa nói chuyện vừa mang bún ra, nhìn thấy cậu con trai, bà khen:
“Ui mẹ thằng này có cặp mi đẹp thế. Như này mai tốn gái lắm đây!” 😀
Mấy mẹ con lại cười phấn khích. Bà chủ quán thật sự rất quan tâm khách hàng, thi thoảng lại nhắc nhở: “Dùng thìa mà ăn đi con, lấy giấy lau đi.” Sự chu đáo và thân thiện của bà khiến khách hàng cảm thấy rất thoải mái.
Bài Học tôi nhận được:
Qua trải nghiệm này, tôi rút ra được một bài học quý giá: bà chủ quán cực kỳ thân thiện, hòa đồng, gần gũi và có chút hài hước, rất biết cách bắt chuyện và khéo léo khen ngợi với khách hàng
Chính những điều này làm khách hàng vừa ăn vừa thấy thích thú.
Tôi chắc chắn sẽ quay lại quán này trong lần tới nếu tiện đường đi qua đây.
Kinh doanh mà, tạo ấn tượng ban đầu tốt và làm khách hàng nhớ đến, quay lại là tuyệt vời
Tôi tin chắc quán của bà sẽ rất đông khách.
Nếu bạn có dịp đi qua Hồ Ngọc Khánh, hãy ghé qua ủng hộ quán bún riêu cua đậu của bà nhé. Địa chỉ của quán ở ngay bờ hồ, không khó tìm đâu. Chúc bạn có một trải nghiệm tuyệt vời như tôi! GG map đây nhá